DANG DỞ
Thôi ai nhé từ nay thành xa lạ
Thành người dưng như quá khứ đã từng
Hai chúng mình bỏ lỡ mộng uyên ương
Sẽ trọn kiếp hai con đường cách biệt.
Kể từ nay mọi ân tình chấm hết
Ta nhẫn tàn bóp chết trái tim nhau
Kí ức xưa sẽ thêm nếm nỗi sầu
Để một mai ai quay đầu, nhặt lại.
Thôi ai nhé từ nay và mãi mãi
Vết thương lòng hoang hoải đến trăm năm
Và hai ta mỗi đứa sẽ âm thầm
Chọn một cách để giam cầm dĩ vãng.
Bao nồng say cũng chỉ là mây thoảng
Khi đường tình chẳng đến được bờ vui
Thì dù ai có vương vấn ngậm ngùi
Đâu nghĩa lý khi lời thề chia nửa.
Thôi ai nhé chuyện chúng mình dang dở
Duyên tình này là món nợ đau thương.
(Người Viết Thơ Đau)
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…