Tôi bước đi trong đổ nát hoang tan
Khi bóng đêm vén bức màn sự thật
Rằng tình yêu của chúng mình đã mất
Tôi mỉm cười mặc nước mắt lăn rơi
Như áng mây lạc lõng cuối chân trời
Mất phương hướng mặc cuộc đời xô đẩy
Mệt mỏi lắm chẳng thể nào đứng dậy
Tôi học làm kẻ trốn chạy niềm đau.
(Người Viết Thơ Đau)
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…