Thơ: Huy Thọ
Ngủ đi em rồi ngày mai thức dậy
Sẽ thấy buồn chỉ tựa thoáng mây bay
Thôi thở than duyên với phận mỏng dày
Ai nhớ – quên cũng sẽ thành chuyện kể
Ngủ đi em, bởi ngày mai vẫn thế
Cuộc đời kia, ai cũng sống vì mình
Nên cứ cười và phải thật là xinh
Thanh xuân ngắn, đừng để mình lãng phí
Ngủ đi em, chuyện muôn đời vốn dĩ
Hợp rồi tan, đừng suy nghĩ quá nhiều
Muốn trưởng thành phải học cách tự yêu
Tự chăm sóc và học cần buông bỏ
Ngủ đi em, nỗi buồn là cơn gió
Vẫn ngàn năm phiêu lãng chốn dương trần
Ngủ thôi nào, phải yêu quý bản thân
Thương mình trước khi học thương người lạ
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…