Tôi bỏ lại những yêu thương tan vỡ
Những buồn vui của một thuở dại khờ
Tự dặn lòng sẽ không còn nhung nhớ
Không vấn vương, hay trách cứ điều chi.
Tôi hiểu rằng mình cần phải vứt đi
Chuyện không vui có gì mà nhớ mãi
Tình xa rồi chẳng bao giờ trở lại
Vứt đi thôi để làm lại từ đầu.
Tôi bỏ lại những đau đớn, muộn sầu
Mặc thời gian sẽ nhiệm màu xoa sạch
Con tim kia vẫn muôn vàn vết rách
Cần tình yêu mới có thể chữa lành.
Tôi chớm lên như lộc biếc trên cành
Đã nảy nở sau mộ mùa đông lạnh
Tôi biết rằng nó vẫn còn mong mảnh
Nhưng mai này thành cành lá đơm hoa.
Tôi bỏ lại một đoạn đời đã qua
Để viết tiếp bản tình ca cuộc sống
Dù đôi khi gặp nút trầm lắng đọng
Quan trọng là nó kết thúc vui tươi.
(Người Viết Thơ Đau)
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…