Ngày Phụ nữ Việt Nam 20-10, Thơ Buồn.NET sưu tầm một số bài thơ chế vui gửi tặng các bạn.
Vợ là thánh chỉ vua ban
Có sao dùng vậy không bàn đúng sai
Quỷ thần chứng cả hai vai
Vợ là chân lý không sai bao giờ?
Vợ là mẹ các con ta
Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân
Vợ là tổng hợp:bạn thân,
Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền…
Vợ là ngân khố, kho tiền
Gởi vô nhanh gọn, hơi phiền rút ra
Vợ là biển cả bao la
Đôi khi nổi sóng khiến ta đắm phà. Vợ là âm nhạc, thi ca
Vừa là cô giáo, vừa là luật sư
Cả gan đấu khẩu vợ ư ?
Cá ươn không muối, chồng hư cãi “bà” (vợ)
Chồng ơi ! đừngcó dại khờ
Không vợ, đố biết cậy nhờ tayai
Vợ là phước, lộc, thọ, tài …
Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen.
VỢ LÀ… (Bài 2)
Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.
Vợ là một đóa hoa hồng
Vợ là “sư tử Hà Đông” trong nhà.
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng.
Nhiều người nhờ Vợ lên Ông
Nhiều người vì Vợ mất không cơ đồ.
Vợ là cả nhữngvần thơ
Vợ là cả nhữnggiấc mơ vơi đầy
Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngâyngất lòng.
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say.
Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta.
Vợ là nụ Vợ là hoa
Vợ là chồi biếc Vợ là mùa xuân.
Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trongnhà.
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông.
Vợ là chỗ dựa cho chồng
Nhiều ông dám bảo vợ không là gì!?
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu.
Việc nhà vợ có công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là Cát-sét Vợ là Tivi.
Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta.
Vợ là làn điệu dân ca.
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là “Nội lực” làm nên cơ đồ
Vợ là thủ quỹ thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.
Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.
Khi nào giận, lúc nào thương.
Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu.
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền.
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.
Vợ là con Phật, cháu Trời,
Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian.
SỢ VỢ
Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời… là chuyện tự nhiên.
Đàn ông sợ vợ thì sang,
Đàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.
Đàn ông không biết thờ “bà”
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.
Đàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!
Đàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng “trượng phu.”
Đàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.
Lấy nàng từ thuở mười ba,
Đến khi mười chín tôi đà năm con.
Nàng thì trông hãy còn son,
Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.
Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng “ngầu” như ai.
Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.
Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.
Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.
Cho nên tôi mới bị lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.
Than ôi thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thôi đành đi toong.
Một lòng thờ dzợ sắt son,
Còn non còn nước thì tôi còn… thờ.
VỢ VÀ TA
Vợ, từ thiếu nữ hiền lành
Đến khi xuất giá trở thành… “quan gia”
Vợ là con của người ta
Và ta quen Vợ chẳng qua vì tình.
Có quan thì phải có binh
Nên ta làm… lính hầu tình”quan gia”
Con ta do Vợ sanh ra
Nên ta với Vợ… chẳng bàcon chi.
Tại vì hôm Vợ vu quy
Ta lỡ làm… lính hầu đi bên nàng
Làm lính chứ không… làm tàng
Tính chất Vợ – ta phải càng hiểu hơn.
Mỗi khi mà Vợ giận hờn
Áp dụng “công thức giản đơn”… làm huề
Khi Vợ đã ngỏ lời… chê
Thì nên sửa đổi… “đa bê” tức thì.(database)
Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì
“Program” Vợ viết nhớ ghi trong lòng
Khi Vợ đã nói là… “không!”
“Nguyên hàm bất định”, đừng mong tìm dò.
Vợ mà nổi nóng dằng co
“Bảo toàn định luật” phải lo sẵn sàng
Khi nào cùng Vợ ra đàng
“7 hằng đẳng thức” sẵn sànglắng nghe Mỗi khi mà đã ngừng xe
Phải lo…”chuyển vế ” mởxe cho nàng
Cùng Vợ đi vào nhà hàng
Không nên tự ý”khai hàm tích phân”.
Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn
“Khảo sát hàm số” nhưng cần làm thinh
Vợ… “input” chữ”Shopping”
Thí̀… “output” phải áo xinh, váy đầm…
Muốn Vợ đừng có… chầm bầm
Credit cards cứ âm thầm… “khai căn”
Nếu… lỡ mà có lăng nhăng
“Giá trị tuyệt đối”một lần rồi thôi.
Tính Vợ mà có muôn đời
Phải nhường Vợ chức “đương thời quan gia”
Muốn Vợ trẻ mãi không già
Lưng ta chắc phải như là…”parabol”.
Tính chất Vợ thì phải tuân
Kẻ đã làm lính phải luôn luôn thật thà
Nấu cơm, đi chợ, quét nhà…
Quan gọi thì… dạ , bẩm bà có ngay.
Quan thương sẽ cười suốt ngày
Quan ghét… lính sẽ bị đày khổ sai
Hễ ai có cười chê bai
Đổ thừa… thương Vợ chứ ai mà…đần.
Tính chất phải…học nhiều lần
Nếu không áp dụng trăm phần trăm… thua!!!
Lại đến 20 tháng 10
Chị em thích chí tươi cười như hoa
Anh em mép giải mồm loa
Đánh rắm cãi xóa cho qua dịp này
Vài chú lên mạng múa may
Vùng lên đè xuống ra tay đi nào
Nhưng toàn chémgió tào lao
Mười ngày mới đến thế nào cũng tăm
Nàng khoái gì anhsẽ chăm
Còn hơn mẹ ốm, nhăm nhăm lấy lòng
Tháng 10 có dịch tình phong
Ta phải quyết trí cho xong ván này
Mới tán thì được cầm tay
Lâu lâu một tý bỏ chay ăn trường
Cố làm ra vẻ dễ thương
Tận dụng cơ hội lên giường cùng em
Còn loại nem trả đang thèm
Một dịp quá tốt tòm tem nhấc người
Mỗi em hoa héo kém tươi
Chẳng hề mong mỏi tháng 10 tháng 3
Chán vãi nên đành thơ ca
Cổ vũ thiên hạ vào ra thật nhiều
Nhưng đừng có chút máu liều
Bạ đâu yêu đó là tiêu cuộc đời
Vẫn biết tình ái mê tơi
Nhưng trời bắt phạt tay chơi quáđà
Nhẹ thì nốt mọc ngoài ra
Nôm na vẫn gọi liễu hoa bệnh tình
Ấy thế chẳng là cái đinh
Sida mới vãi, gái xinh chẳng chừa
Đến đây mũi dãi như mưa
Giờ này mà vẫn đò đưa một mình
Biết quà là của gái xinh
Thế còn xấu gái một mình dĩ nhiên
Đời là bể khổ vô biên
Nhưng còn sướng chán liên thiên giải sầu
Lấy thơ tự sướng làm đầu
Quà ta tự tặng còn lâu mới buồn
Tổng hợp
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…