XA LẠ NHAU
Thơ: Hạ Băng
Từ dạo đó ta thành người xa lạ
Chẳng ngóng chờ nơi cuối ngả đón đưa
Câu hỏi thăm như cũng trở nên thừa
Lời hứa hẹn tình xưa giờ tắt lịm
Hoàng hôn xuống trời giăng đầy sắc tím
Nhớ thương nào tắt nghỉm giữa không trung
Một niềm đau nhói buốt thật vô cùng
Ta hai kẻ không còn chung lối bước
Từ dạo đó hai con đường đi ngược
Bước qua nhau những được mất trong đời
Chút ân tình còn vương vãi rớt rơi
Ta ngoảnh mặt mặc gió trời đưa đẩy
Thế là hết xa nhau từ dạo ấy!
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…