Version thơ : Xe Đạp Không Yên
Người yêu ơi, em buông tay anh nhé
Quá khứ kia hãy thật khẽ xóa đi
Thôi không giữ kí ức nữa cũng vì
Chưa bao giờ em thuộc về nơi đó…
Hạnh phúc này phải hiểu sao cho rõ
Khi niềm tin, anh lấy nó đi rồi
Trả lại em bằng những nỗi buồn thôi
Em vụng về… nên đánh rơi để mất
Phải làm sao xóa hết đi nước mắt
Những yêu thương ngây ngất thuở ban đầu
Và em biết chẳng thế nứu anh đâu
Sự dịu dàng, em giờ đây chẳng đủ
Lòng chỉ muốn ào rơi về quá khứ
Nơi có anh ở chốn cũ đứng chờ
Anh ướt lạnh với nụ cười ngây ngô
Nơi hạnh phúc chưa bao giờ tan vỡ
Phần còn lại của quên là nỗi nhớ
Là tháng năm.. kí ức ở phía sau
Hạnh phúc kia thoáng qua hóa u sầu
Em nhận ra, niềm đau là mãi mãi…
Khi em nói ba chữ : “muốn dừng lại…”
Là nước mắt em mãi không ngừng rơi. :’
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…