Nếu không thể quên được, thì đừng quên
Cố gắng chỉ khiến lòng thêm sầu nhớ
Ép bản thân rồi cảm xúc vất bỏ
Đâu làm lành, được đổ vỡ nơi tim.
Nỗi buồn biết bơi chăng?
mãi chẳng chìm…
Luôn hiện hữu chẳng tìm cũng tự đến
Bóng dáng người con gái tôi thương mến
Vẫn khắc sâu dẫu chưa hẹn một lần.
Từng hoài nghi trí nhớ của bản thân
Bao năm qua vẫn phân vân tự hỏi
Đã bao giờ, trong lòng người nghĩ tới..
Rồi cảm thấy tim đau nhói vì tôi.
Lòng muốn biết đáp án một lần thôi
Rồi sau đó sẽ vì người buông bỏ
Mới cam tâm gạt đi niềm thương nhớ
Để bắt đầu một cuộc sống không em.
Thơ: Xe Đạp Không Yên
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…