Thơ: Du Phong
Hứa với anh!
Đừng bao giờ quên mất
Em luôn là cô gái hạnh phúc nhất
Trên khắp thế gian này…
Hứa với anh!
Người em chọn để nắm lấy bàn tay,
Phải là người biết chở che em qua tháng ngày mưa nắng,
Là người mang đến cho em sự bình yên phẳng lặng,
Trong sâu thẳm tâm hồn…
Hứa với anh!
Khi em thấy cô đơn,
Không bao giờ tự vùi mình vào bóng đêm rồi nấc lên trong tuyệt vọng.
Khi em thấy mình run lên vì lạnh cóng,
Không bao giờ tự đóng cửa trái tim, cấm kẻ khác lại gần.
Hứa với anh!
Dù có tiếc thương quá khứ đến trăm lần,
Thì cũng phải cất đi, vì tương lai mới là điều đáng giá.
Không ai thương em bằng chính em thương mình cả,
Đừng tự dằn vặt xót xa, để trôi qua những khoảnh khắc quý giá của đời mình…
Hứa với anh!
Sẽ luôn cười thật xinh,
Dẫu cuộc sống trái ngang có đem đến cho em muôn vàn cay đắng,
Có thể một ngày em thấy cuộc đời chẳng còn bình lặng,
Hãy mạnh mẽ lạc quan, cứng rắn để đương đầu…
Hứa với anh!
Hết kiếp này và cho cả kiếp sau
Mãi mãi là chính em – cô gái anh đã yêu từ ánh mắt đầu đến giây phút cuối…
Và sẽ không bao giờ tiếc nuối
Vì đã sống hết mình trọn vẹn tháng năm qua…
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…