Tác giả: Người Dưng
Đời lính tìm đâu ra mộng đẹp
Bụi thao trường phủ trắng mối tình thơ
Xa cha mẹ mới biết đâu là khổ
Xa người yêu mới biết nhớ và thương
Hôm nay mưa ngâu bay lất phất
Cởi áo dân sự mặc áo lính
Xe chuyển bánh kết thúc mối duyên tình
Giọt lệ dài tiễn bước em sang ngang…
Tác giả: Mai Trúc
“Tuổi trẻ anh đi dọc những cánh rừng”
Câu thơ xưa theo bước chân người lính
Mắt trăng sáng trên bến sông bịn rịn
Cô gái ngập ngừng đưa tiễn người yêu
Tuổi trẻ anh bước trên con đường chiều
Không nhuộm thắm hoàng hôn tím đỏ
Mà ầm ì tiếng bom rơi đạn nổ
Những người bạn thân đi mãi chẳng về
Tuổi trẻ anh gởi lại mảnh trăng thề
Cho bến nước , gốc đa, lời ru của mẹ
Câu ca dao của một thời thơ bé
Hóa những cánh cò ấp ủ niềm tin
Bàn tay cầm súng giờ dạo nốt thanh bình
Bản nhạc ngân những phím trầm trong sáng
Hoàng hôn tím anh buông một phím lặng
Hoài niệm một thời tuổi trẻ đã đi qua.
Tác giả: Dạ Thế Nhân
Xin lỗi em bởi tháng ngày ngóng đợi
Mỏi mòn trôi vời vợi nhớ thương mong
Xin lỗi em để ưu sầu khắc khoải
Trải lên đời trinh nữ những đêm đông
Xin lỗi em ta tạ lỗi muôn lần
Ta nào biết bước đăng trình vạn lý
Khi cánh chim vút đường bay thỏa phỉ
Bỏ quên đời thục nữ đắm sầu bi
Xin lỗi em bởi nặng gánh phong trần
Khi thoảng nhớ là lúc hồn mê ngủ
Khi nao lòng là lúc bầy giặc dữ
Nã đạn cuồng hòng bắt giữ hồn anh
Xin lỗi em đời lính chiến mong manh
Đâu dám hẹn một ngày về xum họp
Lá rừng dưới chân dầy lên muôn lớp
Đời lính vẫn còn nặng nợ em ơi
Nặng nợ non sông nặng nợ tình người
Hai vai gánh biết bao giờ trả hết
Đôi lần nghĩ…đến khi vào cõi chết
Cũng chẳng hề trả hết nợ quê hương
Còn nợ tình em..xin nếu còn thương
Xin hẹn đến ngày tàn cơn binh lửa
Xin chớ hờn …ta dám đâu lần lữa
Vẫn mộng ngày hai nửa kết thành đôi.
Tác giả: Nguyễn Mận
Chiến tranh qua nhọc nhằn chưa cạn
Bao năm dài cha đã ngược xuôi,
Chiến trường có lúc nào nguôi,
Khỏi tầm đạn giặc lòng nuôi căm hờn.
Tấm áo mới đã sờn mưa nắng,
Mái tóc đen bạc trắng thời gian,
Tìm đâu được phút an nhàn,
Khi bom Mĩ dội tràn lan cánh rừng.
Lúc chờ giặc ở lưng chừng núi,
Dãy Trường Sơn trơ trụi cây khô.
Sục sôi giận bọn hàm hồ,
Gây chi tố lốc đẩy xô bao đời.
Máu đã đổ đã rơi thấm đất,
Nợ nước thù nhà chất thành non,
Mắt cha bỏ lại đâu còn,
Hòa bình cha đổi bằng con mắt hiền!
Bốn mươi năm nối liền Nam Bắc,
Buồn dần qua cha bắc cầu thương.
Về quê lam lũ gió sương,
Ruộng đồng cầy cấy tìm đường sinh nhai!
Tác giả: Nguyễn Bách Thắng
Chia ly,mất mát,chiến tranh
Ngày anh nhập ngũ,xuân thanh tuổi thì
Cũng nhiều ước vọng nghĩ suy
Đường đời nhuốm sắc diễm thùy tào khang
Cũng yêu cũng luyến bóng nàng
Cũng nhung cũng nhớ,mơ màng khi xa
Cũng ước cũng nguyện diết da
Cùng nhau dệt mộng thiết tha tình nồng
Lên đường tiếng gọi lạc hồng
Quê hương tổ quốc đắng lòng giặc vây
Chinh nhân chiến đấu hăng say
Hành quân chiến địa đạp thây quân thù
Rừng núi mưa rơi mùa thu
Chiến hào đêm tối,suy tư canh trường
Quê hương kháng chiến trọn đường
Tình ta gác lại,hậu phương tạ từ
Mừng vui lần đó xem thư
Tâm tình em gởi lời tự đáy lòng
Quê nhà em gái chờ mong
Yêu anh lính chiến,trắng trong đợi chờ
Trời cao xót lệ bất ngờ
Chiến trường ác liệt mịt mờ tin anh
Ra đi khi tóc còn xanh
Ấy người chiến sĩ trung thành nước non
Bằng lăng chim hót véo von
Chuyện tình anh lính vàng son quê nhà.
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…