Bỗng một ngày ta thấy chông chênh
Bình yên chẳng còn, niềm tin vỡ nát
Và mọi thứ như bình rượu nhạt
Nhấp môi hoài sao chẳng thấy mình say..
Rồi một ngày lòng bỗng thấy buồn tênh
Tình yêu có còn.. Chút niềm tin có vỡ
Và mọi thứ như rượu đang uống giở
Uống..uống hoài.. Mà chẳng thấy mình say
Rồi một ngày khoé mắt chẳng còn cay
Bao thương nhớ cũng gửi về ngày cũ
Bao đắng cay cũng lặng yên nằm ngủ
Uống đi nào..cho thấm những giọt say
Hạnh phúc? Bình yên? Phải đâu còn say ngủ..
Chông chênh quá, với niềm đau thật gần.
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…