Thương thật nhiều, mình xa nhau nhé anh…
Thơ: Lai Kahat
Em không muốn rồi những ngày sau đó
Mình phải thương nhau trong lo sợ, phập phồng
Giờ nhân lúc tình còn chưa sâu đậm
Mạnh mẽ một lần mình dứt khoát cho xong.
Có những chuyện không được giống như mong
Em chỉ biết giấu và khóc thầm mỗi tối
Rồi những ngày sau em làm sao chịu nổi
Khi ở bên nhau mà nặng trĩu nỗi lòng.
Em cũng muốn mình nắm tay vượt bão giông
Nhưng khó quá và lòng em mềm quá
Đời khắc nghiệt, gió đời xô êm ngã
Anh có ở bên che chở mãi được đâu.
Em vẫn biết, rồi những tháng ngày sau
Sẽ nhớ lắm, quên được nhau khó lắm
Nhưng chúng mình nên cúi đầu chấp nhận
Rồi sẽ quen thôi, duyên mình ngắn, nên đành.
Thương anh thật nhiều, mình xa nhau, nhé anh.
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…