Có nỗi đau nghe đến quặn thắt lòng
Mà đời ta phải gánh gồng, mang nặng
Nào nói ra giữ riêng mình im lặng
Bởi hiểu rằng đời sẽ chẳng bận tâm.
Có nỗi đau ta đã cố lặng câm
Lại buông ra chẳng thể cầm lại được
Cũng chỉ là dòng châu xa chảy ngược
Vào tận sâu miền tâm thức, ngậm ngùi
Có nỗi đau như chao đảo bầu trời
Đau đến nổi không một lời diễn tả
Qúa sức người đôi chân trần gục ngã
Mặc dòng đời vẫn hối hả ngược xuôi
Có nỗi đau che dấu ở niềm vui
Mà tâm tư như rã rời rơi rụng
Đó là điều tôi muốn người hiểu đúng
Đau thế nào cũng phải cố cười tươi
(Người Viết Thơ Đau)
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…