Có đôi khi ta tự dưng thấy buồn.
Chẳng thể hiểu làm sao ta buồn nữa.
Gió gọi ta thì thào bên góc cửa.
Vui lên nào đừng buồn nữa ta ơi.
Có đôi khi ta thấy lòng chơi vơi.
Buồn thiệt chứ cuộc đời ta bế tắc.
Nhưng có khi nào ta tự hỏi thắc mắc.
Cũng như ta người khác vẫn thành công.
Có đôi khi ta thất mình ở không.
Chằn muốn làm gì hay nói gì nữa cả.
Mặc kệ cuộc đời ngoài xa kia vội vã.
Ngủ một giấc dài cái đã để yên bình.
Có đôi khi ta ngồi nghĩ linh tinh,
Ta tự hỏi tại sao mình lại có?
Ước chi ta vô hình như ở đâu đó.
Không sống bon chen vất vả ở dòng đời!
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…