ANH VÀ EM ĐÃ Ở XA NHAU LẮM RỒI
Anh và em đã ở xa nhau lắm rồi
Xa đến mức, nhớ nhau cũng là tội lỗi
Cái bóng chưa chạm nhau cũng đã ngoảnh đầu bước vội
Rồi lại cách xa thêm
Nỗi nhớ của những người yêu nhau rất êm đềm
Cũng giống như một ly chocolate, ngọt lịm và ấm áp.
Là vị của cà phê không đường, nồng chát
Đăng đắng, hoang hoải, say say.
Người ta có thể nhớ mình mà chẳng hay
Còn nhớ một người thì mình không có quyền nhớ.
Thành ra một cảm giác sờ sợ
Như thể đi vào giữa những cái nhìn khỉnh khinh
Cả khi bản thân cũng chẳng hiểu nổi mình
Cảm giác là người khát khô lầm lũi trong sa mạc
Mà trong tay chỉ có một bình độc dược.
Không muốn uống cũng phải uống, càng uống lại càng mê
Để nỗi nhớ như một mũi thép lạnh lùng
Lách qua từng mạch máu thớ da
Ngấm rồi, trái tim cũng vì thế mà rách nát …
Nỗi nhớ… Ai đã từng trải qua?
AI ĐÓ GIẬN EM RỒI
Em đã sai khi đôi lần nông nổi
Chẳng khéo lời đã vội nói lời buông
Chẳng hiểu Anh những lúc Anh buồn
Nên Anh giận, giận luôn mấy bữa.
Trăng hôm nay chỉ lên một nửa
Có lẽ buồn vì thấy vắng Anh
Gió hôm nay cũng chẳng được lành
Để Em ốm, ho nhiều Anh ak.
Anh giận rồi nên cứ thấy xa xa…
Điện thoại nằm im, trả lời chẳng thấy
“Búc phây” (face book) giờ đây sao buồn đến vậy
Anh chẳng lên đèn chát chít với Em.
Em biết mình sai vì những hờn ghen
Suy nghĩ trẻ con hoen mờ đôi mắt
Cứ nghĩ về Anh mà lòng quặn chặt
Anh ý đâu rồi sao chẳng nhắc tên Em.
NHỚ EM
Đêm nay tôi không ngủ
vì tôi đang nhớ nàng
những nỗi nhớ miên man
trôi từ từ, rả rích
yêu nàng như một sở thích
thích ngắm nàng hàng phút, hàng giây
thích ngồi ngây ngây mơ về khuôn mặt kì lạ
“véo má cái cho sướng đạ”
rồi ăn vạ ” sao má véo sướng ghê”
yêu nàng như một nỗi đam mê
mê nụ cười là con tim tê đến điên dại
mê cái chút khờ dại khi được chị quan tâm
từ đó em biến thành thằng hâm khi nghĩ nó là tình yêu đôi lứa
“Em à! chị vẫn rứa
vẫn mãi là chị của em thôi
dù thời gian cứ trôi
cuộc sống vẫn bộn bề hối hả
em yên tâm! chẳng sao cả, có chị đây”
trong đời, sẽ có những phút giây
cuốn theo sự thơ ngây và bao ước mơ muốn cùng nhau thực hiện
công nhận! đời không phải lúc nào cũng lương thiện
hãy vững vàng và đối diện với chính ta
HÃY NÓI YÊU THÔI,
ĐỪNG NÓI YÊU MÃI MÃI…
Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi,
Bởi chuyện chúng mình còn dài lắm Anh ơi!
Đừng hứa nhiều rồi cứ lại buông lơi…
Để niềm tin đợi hoài chẳng thấy.
Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu Em-yêu nhiều đến vậy,
Bởi yêu quá nhiều sẽ chóng nhạt bờ môi.
Cứ yêu ít thôi, xin đừng có vội,
Để qua mỗi một ngày có thứ để ta yêu.
Hãy nói yêu thôi, chứ đừng nói ngày sau sẽ hạnh phúc thật nhiều
Em chăm chút cửa nhà còn Anh sẽ đón con
Hãy nói yêu thôi, khi hiện tại vẫn còn
Chứ đừng nghĩ về tương lai để mỏi mòn suy nghĩ.
Hãy nói yêu thôi, chứ đừng thề Anh nhỉ?
Bởi trong tình yêu tránh làm sao những ích kỷ cuộc đời
Đẩy khoảng cách hai ta cứ thế tự xa rời
Nên nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi.
NÀNG BÂN NHỚ CHỒNG – EM CŨNG NHỚ ANH.
Anh có về bên Em đón rét Nàng Bân không?
Cái lạnh cuối xuân se se vào nỗi nhớ!
Lất phất mưa bay tan trong từng hơi thở
Em vội thu mình thấy nhớ. Nhớ Anh!
Mới hôm kia thôi trời xuân còn đỏng đảnh
Hong nắng hanh vàng tết bím nhẹ hai bên
Thế mà hôm nay đã nhõng nhẽo bên thềm
Kéo hạt mưa bay khóc nhè chẳng nín.
Anh có biết chăng trong trái tim thầm kín
Dẫu nhớ Anh nhiều cũng chẳng giống Nàng Xuân
Tối đến đắp chăn, cất nỗi nhớ âm thầm
Tim có nhắc Anh chỉ rung lên rất nhẹ.
Nàng Bân năm nay đã không còn trẻ
Em cũng nhớn rồi nên ngoan lắm Anh ơi!
Nỗi nhớ Anh dẫu chẳng bớt vơi…
Nhưng Em biết giấu lòng mình đi ngủ.
Đã hứa với Anh không được buồn ủ rũ
Rồi sớm Anh về, thủ thỉ kể Anh nghe
Chuyện ngược, chuyện xuôi, chuyện to, chuyện bé…
Thỏ thẻ Em cười, cưng lắm đi thôi!
KHÔNG HỢP
Mẹ bảo rằng em chẳng xứng với anh
Về địa vị, công danh hay hình thức
Trước khi về mẹ anh còn thúc giục
“Quên nó đi hai đứa chẳng thể nào”
Chẳng thể nào tiếp tục chứ còn sao
Ngày hôm ấy mẹ anh luôn trì triết
Cách bác ấy nhìn em vẻ khinh miệt
Em rất buồn anh có biết hay không?
Anh đừng giận nếu em dám mở lòng
Lúc này đây nói ra những suy nghĩ
Anh yêu em nhưng mà sao anh chỉ
Biết yêu thôi phụ thuộc mãi mẹ mình…
Là đàn ông sao anh cứ lặng thinh
Chẳng quyết tâm thắp lửa tình ta đã
Em đã từng, đã từng rất vất vả
Khuyên mẹ em để đến được với nhau…
Đừng hỏi em, em chẳng biết gì đâu
Mẹ anh mà đâu phải mẹ em chứ
Hay là thôi, anh cũng đừng do dự
Nghe mẹ anh, bên hiếu anh nên làm.
Em chẳng biết mình hạnh phúc cho cam
Buông bỏ anh, điều em đang nghĩ đến
Chuyện chúng mình nay đã không trọn vẹn
Thì thôi anh quên hết ta đã từng…
Để chúng mình trở thành những người dưng
Nếu gặp lại như chưa từng quen biết.
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…