Thơ: Việt Anh Trần
Là những ngày giông bão kéo qua
Trái tim mệt nhoài ngậm cay và nuốt đắng
Ước ao cuộc đời như mặt hồ phẳng lặng
Xin bình yên sau cơn phong ba
Đường đến an nhiên còn xa thật là xa
Mà chân bước đã nhuốm màu mỏi mệt
Hay là dọn mình cho một lần quên hết?
Ai cũng muốn trở về nhà…
Như thể đó là nơi ta lại được là ta
Không gượng cười, không gồng mình lên mà sống
Không lặn ngụp trong biển đời vô vọng
Và vá lại niềm đau từ nỗi sợ chia ly.
Về nhà đi…
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…