Thơ: NÀNG THƠ
Vốn cuộc đời hạnh phúc rất mong manh
Nên em sợ duyên không thành lần nữa
Tiếng thương nhớ thêm một lần gõ cửa
Lại vụt tan như ánh lửa lụi tàn
Con người mà khi cảm xúc vội tan
Thì tất cả sẽ vô vàn lý lẽ
Lúc chối bỏ thì cõi lòng luôn nhẹ
Có gì đâu mạnh mẽ vốn dư thừa
Nên người à! em rất sợ chuyện xưa
Sẽ lặp lại như cơn mưa mùa hạ
Đến lặng lẽ rồi đi không từ giã
Để vết thương cứ vá mãi chẳng lành
Yêu thật nhiều nhưng hết cũng thật nhanh
Để em lại chòng chành trong đau đớn
_Thơ Nàng_
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…