Thơ: Trần Thành Vinh
Ai dạy tôi cách để yêu một người
Là em đấy có nhớ gì không nhỉ
Nhớ ngày xưa biết bao người ghen tị
Bởi vì tôi cũng chỉ thật
tầm thường
Ai dắt tôi đi đến những con đường
Ngập cỏ hoa trong những chiều yên ả
Ai khuyên tôi cho dù có vấp ngã
Phải đứng lên không được phép đầu hàng
Ai cùng tôi những buổi tối lang thang
Trên phố khuya những ngày mùa Đông lạnh
Ở bên em tôi chẳng còn cô quạnh
Vòng tay đan xiết chặt mặc gió lùa
Ai bảo tôi tình yêu không bán mua
Chỉ cho đi và đừng nên lấy lại
Ai hứa rằng sẽ ở bên tôi mãi
Thế mà nay bỏ tôi lại một mình
Ai đến bên ban phát nụ cười xinh
Rồi biệt tăm để tình tôi héo hắt
Ai bảo tôi đi tin vào sự thật
Để giờ đây lạc mất mãi một người
Em về mà dạy tôi cách buông lơi
Cái mà xưa em chưa từng
… dặn trước
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…