HOÀI NIỆM
(Face: Bùi Gia Nội)
Làm sao quên được tháng ngày mình yêu
Thuở sinh viên quá nhiều khốn khó
Cuộc sống xa quê áo cơm nần nợ
Ta chẳng có gì ngoài những ước mơ.
…
Ngày ra trường…
Anh nhìn em, em nhắm mắt hoang mang
Hốt hoảng nhận ra…
giữa cuộc đời, hạnh phúc chúng mình không có thật
Gục mặt vào nhau ta nghẹn ngào nói lời Được – Mất
Nụ hôn cuối cùng mới thấy hết đắng cay.
Rồi từ đó mình chẳng nhận được tin nhau
Kẻ Bắc người Nam không một dòng địa chỉ
Anh cũng vắng đâu rồi cái khát vọng một thời nồng cháy
Giờ sống với lo toan vất vả đời thường…
…
Năm tháng phôi phai tưởng như đã xa
Ai ngờ được hôm nay vô tình gặp lại
Em ngơ ngác bên chồng, anh thẫn thờ bên vợ
Ta biết thật gần mà chẳng dám nhìn nhau.
Rồi quá khứ ùa về trong rối bời ngày xưa
Hiện thực bây giờ như bức tường chắn ngang kí ức
Có những điều cả anh và em…
không thể nói cùng nhau nhưng anh biết
Mình có chung một điều rất thật
Là những ngày yêu nhau không quên được bao giờ.
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…