Tình xa cách
Thơ: Đặng Chấn Hưng
Rừng với biển muôn trùng cách trở
Hàng ngàn năm nức nở bên nhau
Cho dù đất đổi thay màu
Mênh mông biển nước hát câu tình đời
Rừng là chỗ chắn nơi nguồn nước
Để mong cho biển được khát khao
Muôn đời con sóng lao xao
Trái tim vẫn nhớ dâng trào rừng xanh
Trong trời rộng trăng thanh gió mát
Biển cùng rừng khúc hát tình ca
Đầu nguồn ở chốn bao la
Rừng đây với biển vẫn là tình yêu
Nhìn ra biển chiều chiều rừng nhớ
Ngàn năm sau vẫn ở cách xa
Mỗi khi bão nổi can qua
Cây rừng theo lũ để ra biển chìm
Tình anh đấy cánh chim không mỏi
Dù xa xôi mắt dõi cùng nhau
Trong xuân gió hát vang câu
Tình ca bát ngát một màu thuỷ chung.