Thơ : Kẹo Đắng
Em sẽ viết những gì trong suy nghĩ
Đem nỗi buồn mặc sức thả vu vơ
Tìm quên anh nên cũng tập làm thơ
Đôi ba chữ….hòa vào trong nỗi nhớ
Em tự hỏi sao trời còn nổi gió
Cuốn mây đi bay xa tít chân trời
Tình chúng mình NAM-BẮC cũng hai nơi
Chợt đôi lúc thấy lòng…ôi tê tái
Em giận dỗi bởi trời sinh phận gái
Khi nhìn người tay sánh bước bên ai
Chạnh lòng ghen…cho nước mắt rơi hoài
Tự nhắn nhủ…” Một lần thôi…quên hết”
Đặt dấu chấm cho cuộc tình giãy chết
Câu ca buồn…ai hát nốt đêm nay
Mượn men nồng…pha lẫn chút men cay
Em ngạo nghễ bay giữa đời tăm tối
Chú dế non miệt mài không thấy lối
Đom đóm kia sao mải miết bay về
Nói đi anh…đừng ấp úng lời thề
Em vẫn vui..dẫu rằng tim chẳng thể
Nhìn thấy anh trong em càng rơi lệ
Gian dối chi…khi rẽ lối chia đường
Biết bây giờ anh đã có người thương
Em sẽ quên dù ngàn năm có lẻ….
Em xin anh…Mình chia tay đi nhé
Em sẽ buồn..sẽ khóc…cũng..sẽ đau
Bài thơ tình..em viết chẳng trọn câu
Vì nước mắt rơi nhòe…chôn kín chữ…
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…