Thơ:Trần Thành Vinh
Anh buồn quá
Hình như hôm nay anh quên mặc cả
Với đêm đen rồi
Ngoài hiên vắng một chiếc lá Thu rơi
Đâu đây vài ba bản nhạc cũ
Ai đốt Trầm hương làm tim anh khó thở
Cho chú Mèo con nép vào sau cánh cửa
Hai mắt sâu trũng xuống chằm chằm..
Em giờ ngủ chưa em
Hay còn thức như ngày xưa anh đến
Chờ đợi ai kia để rồi nghe câu chuyện
Có cả tình yêu lẫn cuộc sống thường ngày?
Chiếc điện thoại bây giờ anh chẳng muốn cầm tay
Bởi tin nhắn gửi từ em rất lâu rồi, chẳng nhớ
Thi thoảng là vài ba cuộc gọi nhỡ
Dăm bảy tin nhắn của tổng đài
Đâu phải từ một người
Đã cùng anh biết bao đêm thức trắng?
Anh buồn quá
Ngoài kia mây vừa lặn
Mưa ngủ quên đâu đó ở lưng trời
Hai chúng mình
Cũng đã thành câu chuyện
Chuyện cũ mất rồi, thương lắm ai ơi..
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…