Rồi một ngày anh nắm lấy bàn tay,
Khẽ thì thầm: “Lối này, theo anh nhé!”
Từng vết chân in trên nền cát nhẹ,

Em hỏi rằng: “Chúng mình sẽ đi đâu?”
Anh siết chặt tay, gõ xuống mái đầu:
“Chỉ cần có nhau, đến nơi nào chẳng được!”

Em dỗi hờn dừng chân, không chịu bước
“Em muốn đến chỗ nào thật vui cơ!”
Anh kéo vào lòng tất cả ngây thơ,

Đặt chiếc hôn hờ lên bờ môi run rẩy:
“Thôi được rồi, mình đi về phía ấy!”
Em ngoái đầu nhìn theo hướng chỉ tay…

“Phía ấy thì có gì hay?”
Em tò mò lay lay ngón trỏ.
Anh cười hiền ghé tai hỏi nhỏ:
“Có hạnh phúc riêng mình, em có muốn xem không?”

Du Phong

Thơ Thất Tình

Share
Published by
Thơ Thất Tình

Recent Posts

BÁNH XE TÌNH YÊU

Bánh xe tình yêu lăn đi đâu?Khói bụi vờn bay đến ngập đầuChở mùa trăng…

4 năm ago

Thương lắm miền Trung

Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…

4 năm ago

Tổng hợp những bài thơ viết về lũ lụt miền Trung

Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…

4 năm ago

SẮC MÀU TÌNH YÊU

“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…

4 năm ago

NĂM NHỚ

Nhớ tết muôn màu thắm vị hươngNhớ người tiền bối chốn tha hương Anh ra…

4 năm ago

CHUYẾN ĐÒ QUÊ HƯƠNG

Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…

4 năm ago