BÁN NỖi BUỒN
Thơ: Hạ Băng
Gọi bán nỗi buồn họ chẳng mua
Làm sao cất lại để cho vừa
Tim thì bé nhỏ còn đâu chỗ
Chứa được niềm đau ở mức thừa
Nặng trĩu buồn riêng vạn nỗi sầu
Đời không trả giá lấy vài câu
Người qua ngó lại cười mai mỉa
Chẳng dại gì mua để nhức đầu
Ngược bước thôi về chốn cảnh xưa
Buồn đau gói lại dẫu không vừa
Ân tình một thuở nhiều hay ít
Giữ để bên đời mặc nắng mưa
Thuận bán thì trao chẳng lọc lừa!
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…