[ad_1]
***
Nàng là một tinh linh sống bên cạnh Đức Phật. Một ngày nọ khi nhìn trần thế qua tấm gương sáng, nàng nhìn thấy một chàng trai, áo dài xanh thẫm, đứng bình thản trên đường phố, cô độc mà cao ngạo. Tinh linh trong thoáng chốc như bị lay động. Nàng chỉ vào chàng trai đó và nói với Đức Phật, Phật ơi, có thể đáp ứng một nguyện vọng của con không?
Đức Phật mỉm cười, ngắm nhìn những bông hoa trong tay mình, hỏi nàng, thế con muốn gì nào? Tinh linh nói, con muốn ở bên cạnh chàng trai ấy.
Tinh linh nói, vậy hãy cho con xuống dưới đó đi. Phật nói, hồng trần khổ lắm. Tinh linh đáp, nhưng dưới đó có chàng.
Phật nói, hồng trần là bể khổ, chắc gì con chịu được. Tinh linh nói, con sẽ kiên trì với niềm tin của mình.
Phật biết sự kiên quyết của tinh linh, thế là nói với nàng, hồng trần khổ ải, ta có thể cho con ba thứ, một là sắc đẹp, hai là sự giàu có, ba là trí thông minh. Ba thứ con chỉ có thể chọn một, lần thứ nhất, con cần thứ gì? Tinh linh nhìn vào tấm gương, đáp, con cần sắc đẹp. Phật phất tay áo, nói với tinh linh, con đi đi.
Thế là tinh linh biến thành một cô gái xinh đẹp. Nhưng ngoài sắc đẹp ra thì nàng chẳng có gì cả. Nàng trở thành một kỹ nữ có cuộc đời khổ hạnh nhất trong lầu xanh, mỗi ngày ngồi gảy đàn trước bao cặp mắt săm soi của người đời. Chàng trai kia vẫn không có gì cả. Chàng chẳng có tiền, chỉ có thể ngồi xa xa nghe tiếng đàn của nàng. Nàng bướng bỉnh rứt sợi tóc đen trên đầu mình hất ra cho chàng, chàng giữ lấy trong lòng bàn tay.
Rồi nàng bị một ông quan lớn để ý, muốn đưa về làm tiểu thiếp. Nàng buồn rầu nhìn chàng trai, rồi đâm một nhát dao vào lồng ngực mình.
Nàng lại hóa thành tinh linh, Phật hỏi, lần thứ hai, con cần thứ gì? Tinh linh nói, con cần sự giàu có. Phật vẫn phất tay áo đáp ứng.
Tinh linh thế là biến thành một cô gái giàu có, muốn gì được nấy, nhưng lại chẳng thể có tình yêu. Nàng vẫn cố chấp yêu tha thiết chàng trai ấy, thậm chí sẵn sàng chia sẻ mọi thứ nàng có với chàng. Nhưng nàng phát hiện ra ánh mắt chàng nhìn nàng luôn lạnh lẽo, trong mắt chàng thì nàng chỉ là một sinh vật khác nòi giống luôn tắm mình trong mùi vị tiền bạc. Chàng phá tiền của nàng, cũng đập nát tình cảm của nàng.
Chàng nói với nàng rằng, nàng có quá nhiều tiền rồi, vậy nên nàng sẽ không bao giờ mất đi, cũng không bao giờ có được tình yêu.
Nàng khóc lóc đau khổ đâm một nhát dao vào ngực mình. Thế là lại biến thành tinh linh. Lần này, nàng nói với Phật rằng, con cần sự thông minh. Phật biến nàng thành một cô gái thông minh vạn phần, trở lại hồng trần để ở bên người đàn ông của nàng. Nàng quả thực quá thông minh, tất cả mọi thứ đều dùng trí tuệ để tính toán, nàng tiếp cận chàng trai ấy bằng sự thông minh của mình, có được chàng rồi, thậm chí còn tính toán với người ấy. Nhưng nàng phát hiện ra ánh mắt chàng nhìn nàng vẫn lạnh lùng, thậm chí là thù hận.
Nàng khóc hỏi chàng vì sao lại thế, chàng nói, vì nàng quá thông minh, ta chẳng qua chỉ là một con số trong tay nàng thôi, để mặc nàng kéo ta vào một phương trình thức nào đó. Nàng đối với ta chỉ có sự chiếm hữu, không có tình cảm.
Về sau chàng trai tham gia một cuộc chiến, dưới lưỡi dao của kẻ thù, máu chảy khắp nơi, nàng tuyệt vọng đau khổ cũng chọn cái chết để đi theo chàng, và lại biến trở lại thành tinh linh. Lần này, Phật vẫn chưa lên tiếng, tinh linh đã rơi nước mắt. Phật kinh ngạc nhận ra nàng đã có tình cảm. Phật nói, con đã không thể nào rời bỏ hồng trần được nữa, ta chỉ có thể cho con một thứ nữa thôi, con muốn gì? Tinh linh mắt lấp loáng lệ, nói với Phật, con chẳng cần gì cả, chỉ cần chàng yêu con, vĩnh viễn yêu con.
Phật không nói gì và lại phất ống tay áo. Lần này nàng nhìn thấy chàng dịu dàng ôm nàng vào lòng, dịu dàng hôn lên đôi mắt nàng còn vương những giọt lệ. Nàng ngạc nhiên nhận ra mình đã trở thành người phụ nữ của chàng, được chàng yêu thương trọn đời trọn kiếp.
[ad_2]
Nguồn: Fb Truyện ngắn tình yêu
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…