Thơ: Thúy Nhân
Em chẳng cần phải gai góc làm chi
Đời cứ rối đi, còn mình thì đơn giản
Cột tóc cao lên trong những ngày gió đến
Đừng nghĩ suy nhiều và đừng quá bận tâm.
Đêm chỉ để dành cho những ngày cuối năm
Thức đợi làm gì những thứ không chắc chắn
Trời phải ngước nhìn, vực sâu đành cuối xuống
Ngang tầm mắt mình không thiếu những điều yêu.
Thất bại nhiều khi do câu nệ quá nhiều
Thương ai, ghét ai ngại gì mà không nói
Giấu giếm làm chi cho mình thêm mệt mỏi
Những thứ không rõ ràng sớm muộn cũng dở dang.
Và đừng ngoái đầu nhìn mãi kẻ đi ngang
Mà lỡ làng bỏ qua những người ngay trước mặt
Thật tâm hay không, không phải nhìn bằng mắt
Mà ở lâu dài, thắt chặt sự cần nhau.
Tình cảm thật lòng đôi khi khiến ta đau.
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…