Vốn dĩ cuộc đời này là trò chơi vờn đuổi. Em không còn thiết tha đi tìm mẫu tình yêu lý tưởng hóa trong những câu chuyện ngôn tình em hay đọc.
Từ những ngày em còn lững thững với tuổi mười tám đôi mươi của mình, em đã luôn đi tìm một câu trả lời cho chuyện tình yêu hoàn hảo. Có lẽ, cũng chỉ ở cái thuở thừa thanh xuân và dư dôi nhiệt huyết em mới thấy mình dễ dàng cả tin vào tình yêu mong manh đến vậy.
Em đã nghĩ, người em đi tìm là một người con trai trưởng thành, yêu em bằng đôi mắt màu nâu ấm, giọng nói trầm vang, vòng tay đủ mạnh mẽ rắn rỏi để vòng qua ôm eo em từ ngày ngắn ngủi này qua ngày dài xa xôi khác.
Em đã nghĩ, người em đi tìm là một người con trai thể hiện tình yêu bằng sự trầm tĩnh mặc nhiên. Anh ấy không cần nói nhiều điều, chỉ cần ngước nhìn em, đôi mắt nghiêm nghị đủ trả lời cho em tất cả những điều em đang tha thiết hỏi.
Em đã nghĩ, người em đi tìm là một người con trai có trái tim nhiều hơn một vết rạn. Anh ấy hẳn từng trải qua đổ vỡ với tình yêu mới biết trân trọng và nâng niu hơn thứ tình yêu mà anh ấy đang có. Em cũng nghĩ mình sẽ sẵn lòng xoa nhẹ vết thương từ quá khứ đã qua của anh ấy, để sà vào lòng anh ấy và an yên hạnh phúc với thứ tình yêu chỉ-một-mình-em. Và em-là-duy-nhất!
Nhưng tuổi hai mươi của em đôi lần trượt qua ngày tháng hanh hao. Như một con tàu đã lên sẵn cuộc hành trình trên những đường ray xa hút. Có những ngày em ngỡ ngàng nhận ra mình không còn trẻ con và thơ dại. Có những ngày em nhận ra mình từng co vào một góc sợ hãi và trốn chạy thương yêu… Những ngày đó, em cô độc và đáng thương biết nhường nào, anh ạ!
Giá như mà anh biết, em đã mong chờ anh xuất hiện nhiều như thế nào, anh nhỉ?
Em không cần anh là chàng trai của tuổi mười tám đôi mươi em hay kể. Em không cần anh là chàng trai phải thế này hay thế khác. Em chỉ cần anh là chàng trai nói với em rằng:
“Anh cần em!”. Và, “chúng mình bên nhau nhé!”
Vốn dĩ cuộc đời này là trò chơi vờn đuổi. Em không còn thiết tha đi tìm mẫu tình yêu lý tưởng hóa trong những câu chuyện ngôn tình em hay đọc. Thôi thì, chúng mình thỏa hiệp với nhau đi. Để em không phải đi quá xa tìm anh. Anh cũng không phải chờ quá lâu để gặp em…
Theo Hạc Xanh / Trí Thức Trẻ
Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận…
Suốt những ngày qua, khi thiên tai tràn qua giày vò dải đất miền trung,…
“ Chiều mơ” dáng mỏng ai qua?“ Thương thầm” cho khổ thân ta,thân đờiBao năm…
Hồn nhiên“ Áo trắng học trò”Ngày nao lặng lẽ“ Chuyến đò quê hương”“ Mùa xuân…